Chuyển tới nội dung
Trang chủ » Blog » Vài Nét Về Cuộc Đời An Như (1985 – 2011)

Vài Nét Về Cuộc Đời An Như (1985 – 2011)

– Ngày 06/12/1985, nhằm ngày 25 tháng 10 năm Ất Sửu, lúc 11 giờ đêm, Trần Thị  An Như chào đời tại nhà hộ sinh của Cô Lành trên đường Phan Đăng Lưu, thành phố Huế, Việt Nam. Cân nặng 3 kg, với sự có mặt của Mệ Ngoại và cậu Thành. Tuy nhiên, giấy khai sinh ghi ngày sinh là 04/01/1986 để bé An tiện đi học. Từ đó, Lễ Sinh nhật An Như là ngày 04/01.

Tên của bé do Ni Sư Thích Nữ Như Minh đặt, ở nhà gọi là Bé An. Quê nội là làng Phước Linh, xã Phú Mỹ, huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên. Quê ngoại là làng Thanh Thủy Thượng, xã Thủy Dương, huyện Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên.

Bé An ra đời nhanh, không làm mẹ đau đớn lắm, và là một em bé xinh xắn đáng yêu với nước da trắng, mắt to, mũi cao. Bé phát triển bình thường nhưng cơ thể yếu, hay nghẹt mũi, ho. Khi trở trời Bé An thường chảy mũi nước, ho nhiều và nóng sốt, phải đi khám bệnh rồi uống thuốc. Bé là thân chủ thường xuyên của Bác Sĩ Bình gần Đập Đá.

Đến giai đoạn ăn dặm, Bé An thường khóc khi ăn, dù có thay đổi thức ăn nhưng vẫn không thích. Khi được 10 tháng tuổi, bé bị tiêu chảy phải nằm bệnh viện Huế mấy ngày. Bé biết đi khi lên13 tháng tuổi. Bé An thông minh, nghe hiểu, nhớ nhiều và nhớ lâu. Chưa được ba tuổi, Bé đã nhớ hết các bài ca dao ba và mẹ đã ru bé từ nhỏ, có thể đọc lại những bài ca dao dài như bài “Đêm qua tát nước đầu đình”. Bé An thích nghe kể chuyện cổ tích, cười thích thú dù là chuyện đã nghe nhiều lần. Nhờ ba có việc làm ổn định ở Hợp tác xã Mua bán xã Phú Mỹ gần nhà, nên mẹ có thể ở nhà chăm sóc cho Bé An.

– Tháng 1/1988, Bé An có em trai là Quang, ở nhà thường gọi là Cu Lành. Hai chi em lẩm đẩm chạy chơi với nhau, hay bày đồ hàng cùng chơi quanh quẩn trong nhà hay ngoài sân, ít đi ra khỏi cửa ngõ. Bạn bè trong xóm cùng đến chơi rất đông vui nhờ bé có nhiều đồ chơi, sân chơi mát mẻ, an toàn, lại có nhiều quà để chia sẻ cùng bạn bè.

– Tháng 5 /1991, Bé An có thêm em gái là Khánh Hiền, tên ở nhà là Bé Bê.

– Tháng 9/ 1993, Bé An đi học lớp Một tại trường Tiểu học Phú Mỹ cách nhà chừng 1/2 km. Bé An đi đứng khó khăn nên ít chạy nhảy. Dù chưa đủ tuổi nhưng Quang cũng được xin vào học cùng lớp với chị. Hằng ngày hai chị em theo nhau đi học bất kể mưa hay nắng. Cuối tuần hai chị em lại dắt nhau đi sinh hoạt Gia Đình Phật Tử Phước Linh tại chùa làng. Ba chị em ở nhà với Mệ Nội.

Mệ chăm sóc từng miếng ăn, giấc ngủ vì thỉnh thoảng ba mẹ đi làm về tối và buổi sáng lại đi làm  sớm, khi các con chưa thức giấc.

– Năm 1994, sự đi lại của Bé An ngày càng nghiêng ngả như người say rượu, sợ bị té nguy hiểm nên ba mẹ cho bé nghỉ ở nhà và nhờ cô giáo Hồng đến nhà dạy cho hai chị em mỗi ngày hai giờ. Nhờ vậy Bé An vẫn đọc được nhưng viết khó khăn vì tay bị run.

– Tháng 12 /1994 cả nhà vào Sài Gòn phỏng vấn đi định cư ở Mỹ theo diện H.O, được vợ chồng người bạn thân là Vinh và Liên cùng cô Hằng cho tạm trú trong nhà tại chung cư Đồng Tiến.

– Tháng 2/1995, Bé An bị bệnh chicken pot phải nằm điều trị tại phòng chăm sóc đặc biệt và phòng cấp cứu của bệnh viện Nhi Đồng I trong 1 tháng. Tại bệnh viện, Bé An bị nhiễm trùng máu bởi loại vi khuẩn tại bệnh viện. Lỗi kỹ thuật của các y tá làm hư móng của ngón chân cái Bé An, dù được chăm sóc kỹ nhưng vẫn lâu lành, các bác sĩ vẫn không biết tại sao.

– Tháng 6/1995, gia đình về Huế. Bé An vẫn ăn ngủ vui vẻ bình thường, lại phải vào Sài Gòn thêm hai lần nữa để chích ngừa và khám sức khỏe rất cẩn thận.

– Đầu Năm Mới Bính Tý, gia đình tổ chức ba ngày Đại lễ Trai đàn Cầu siêu Truy tiến Tiên Linh, Giải oan Bạt độ, Chẩn tế Âm Linh Cô Hồn, Cầu nguyện Âm siêu Dương thái. Bà con gần xa, đạo hữu, thân hữu tham dự đông vui, trước để dâng lời cầu nguyện, sau nữa là dự bữa trai diên thanh đạm chia tay, kẻ ở người đi đến miền đất mới Hoa Kỳ. Dù rất bận việc ở Hà Nội nhưng chú Hà cũng vào dự.

– Ngày 15/03/1996, gia đình rời Việt Nam đến định cư tại Hoa Kỳ trên chuyến bay đặc biệt, có y tá đi theo chăm sóc cho Bé An và những người sức khỏe kém. Xuống phi trường, gia đình được người bạn thân là chú Trần Minh sắp xếp mọi việc, có anh chị Nguyễn Văn Liêm và chị Đệ đón tại phi trường, đưa về căn nhà ở khu chung cư trên đường Young, thành phố Sacramento, tiểu bang California. Hầu hết cư dân trong apartment là người Việt Nam nên rất vui, thân tình, nhất là không có cảm giác xa lạ, lạc lõng. Anh Liêm giúp gia đình xin hưởng trợ cấp Welfare của chính phủ. Bác Lê Gia Chỉnh giúp gia đình đi khám sức khỏe và xin cho Bé An một chiếc wheelchair mới toanh, giúp bé đi lại dễ dàng. Bạn bè, bà con lần lượt liên lạc đến thăm, chia sẻ kinh nghiệm sống tại Hoa Kỳ, nhờ vậy mà gia đình hòa nhập nhanh chóng vào xã hội mới.

-Tháng 5/1996, Bé An đi học tại trường Elementary Boilling Green, Chương trình Giáo dục Đặc biệt do cô giáo Diana phụ trách. Những ngày đầu có mẹ đi theo, sau đó bé thích nghi với trường lớp và được xe đưa đón hằng ngày. Bé An được giới thiệu đến tập therapy mỗi tuần ba lần với huấn luyện viên là Bà Catherine. Tại đây bé được giới thiệu đến khám bệnh tại bệnh viện UCDavis và bệnh viện này giới thiệu bé An đến bệnh viện UCSF tại San Francisco. Qua nhiều xét nghiệm y khoa hiện đại, Bé An được xác định là mắc  bệnh Ataxia Telangiecasa, một chứng bệnh rất hiếm gặp trên thế giới.

Từ đó hằng tháng Bé An phải theo ba về San Francisco để chuyền thuốc trong hai giờ để tăng sức đề kháng cho cơ thể. Giá thuốc rất đắc, 4.000 đô la một bình. Ngoài ra tiền di chuyển đi về giữa Sacramento và San Francisco đều do chính phủ chi trả! Phải hơn ba năm sau, khi bệnh viện UC Davis thành lập khoa này thì Bé An mới chuyển về điều trị tại đây. Kể từ khi được điều trị bằng cách chuyền IVIG, sức khỏe Bé An ngày càng khỏe mạnh, không còn ho, sốt, chảy mũi  khi thời tiết thay đổi.

– Tháng 3/1997, Bé An được cơ quan từ thiện Make A Wish cho chọn một điều mơ ước. Bé chọn du lịch 4 ngày tại Disney Land, miền Nam California, gia đình được đi theo. Mọi chi phí và sắp xếp đều do Make A Wish thực hiện từ A đến Z như trong một giấc mơ!

– Năm 2002,  Bé An học tại trường Middle School C B Clayton.

– Năm 2004, Bé An theo học trường Laguna Creek Hight School. Bé rất thích trường này, tại đây có nhiều bạn và nhiều chương trình giúp cho các em khuyết tật thích nghi với đời sống xã hội. Cuối hè 2004, Bé An theo gia đình về thăm Việt Nam. Từ Việt Nam trở về, Bé An tỏ ra không thích lối sống ở Việt Nam vì nhiều người hay tò mò nhìn ngó vào bé. Ở Hoa Kỳ không như vậy vì trẻ em và người khuyết tật được pháp luật bảo vệ và ưu tiên hàng đầu.

– Năm 2005, Bé An bị bệnh tiểu đường. Sau khi rời bệnh viện Methodist, Bé An không ăn cơm nữa mà quay sang ăn oatmeal và uống nước mướp đắng, tập đạp xe hằng ngày nên giảm được lượng đường trong máu.

– Năm 2006 mẹ dạy Bé An đan len. Chiếc khăn len quàng cổ đầu tay bé An đan xong vào mùa Chrismas, có màu lục, và được làm quà tặng cho ba. Sau đó đan được cái mũ màu nâu làm quà sinh nhật của ba. Hai món quà đó ba quý lắm, nhất là cái khăn quàng màu lục, ngày nào ba cũng làm gối kê đầu cho một giấc ngủ trưa tại chỗ làm!

– Mùa hè năm 2007, Bé An tặng Hội Từ Bi Quán Thế Âm (HTBQTA) 8 cái khăn len để gây quỹ từ thiện, bán đấu giá được 1,070 đô la.

– Năm 2008, gây quỹ từ thiện HTBQTA lần đầu tiên tại San Jose, chỉ riêng 5 cái khăn len của Bé An tặng đã bán đấu giá được 2.400 đô la. Không những anh chị em HTBQTA và gia đình vui mừng mà Bé An còn vui hơn nữa vì thấy mình có thể giúp ích cho nhiều người khác. Đó chính là một nguồn sinh lực dồi dào giúp An Như vươn lên trong cuộc sống.

– Tháng 6/ 2008, Bé An tốt nghiệp High School, Chương trình Giáo dục Đặc biệt. Lễ tốt nghiệp tổ chức trang trọng tại Arco Arena, có ba mẹ con chị Kim Chi từ Boston qua dự. Sau đó ba mẹ tổ chức Party mừng ngày ra trường cho Bé An. Các bác, cô chú cùng bà con và Cô giáo đến tham dự rất đông. Đặc biệt có bác Lộc gái từ Việt Nam qua định cư Hoa Kỳ cùng tham dự nữa. Quà cho An Như rất nhiều, ngoài các hiện vật giá trị, còn có trên $600 tiền mặt. Ai cũng chân thành chúc mừng cho An Như. Sau đó Bé An đã chia số tiền đó cho hai em và các bạn khuyết tật tại quê nhà, không giữ lại cho mình một đồng nào cả.

– Tháng 8/2008, Bé An theo học tại trung tâm giáo dục Aim Higher. Bé An thích trung tâm này và rất vui, thích đến đó chứ không muốn ở nhà. 

– Tháng 12/2009, Bé An được bầu chọn làm Snow Queen, là Đại sứ của Aim Higher tại thành phố ElK Grove, tham dự ngày diễn hành của các cơ quan, trường học Sacramento County. Bé An đội vương miện sáng lấp lánh, choàng áo lông thỏ trắng như tuyết, ngồi trong chiếc xe cổ kính do hai con ngựa trắng kéo, diễn hành qua các đại lộ Sacramento Downtown như trong chuyện cổ tích. Bé An tươi cười vẫy tay chào hàng chục ngàn người đứng hai bên đường vỗ tay reo hò khi xe đi qua. Hình ảnh và bài viết về thành tích của Bé An được đăng trên tuần báo Elk Grove Citizen của thành phố Elk Grove. Sau đó được đăng trên mạng Internet và dịch ra tiếng Việt trên VNExpress.

– Năm 2009 Bé An tặng cho buổi gây quỹ của HTBQTA tại Sacramento 4 cái khăn bán được 510 đô la, và tại San Jose cũng 4 cái, bán được 500 đô la. Năm 2010 tại Sacramento tặng 6 cái khăn bán được 840 đô la.

– Tháng 12/ 2010, sức khỏe Bé An trở nên yếu kém như ho nhiều, sốt nóng, viêm phổi, tim đập nhanh. Bé phải ra vào bệnh viện cấp cứu nhiều lần và qua nhiếu xét nghiệm về tim và gan.

-Tháng 1/2011, Bé An bị vàng da. Bác sĩ khám thấy ống dẫn mật bị nghẽn, phải đặt stent để thông. Tháng 3/ 20011, sau phẩu thuật đặt stent, Bé An phải nhập viện vì đau bụng nhiều khiến bé phải khóc, một việc chưa hề xẩy ra trước đây.

Ngay trên giường bệnh, bác sĩ cho biết An Như bị cancer ống dẫn mật và phổi có nhiều chấm đen. Bé An nghe hiểu lời bác sĩ nhưng vẫn bình tỉnh, không tỏ vẻ lo sợ, buồn phiền và vẫn cười tươi khi các bác đến thăm. Bé  còn an ủi mẹ là “có thân phải có bệnh”. Xuất viện về, Bé không còn bị vàng da nữa. Bé An được Cô Sáu chườm muối mỗi ngày. Ăn, ngủ, đan len bình thường nhưng người vẫn ốm.

– Tháng 4/2011, buổi gây quỹ lần đầu của HTBQTA tại chùa Phổ Từ, Hayward. Dù trời rất lạnh, Bé An vẫn tham dự và tặng 6 khăn len bán được 1,060 đô la. Bé An vẫn miệt mài đan khăn cho buổi gây quỹ sắp tới tại Sacramento.

– Tháng 5/ 2011 Bé An tham dự buổi văn nghệ do ICAN tổ chức tại San Jose và đi ăn cùng gia đình tại thành phố Davis trong ngày Mother Day.

– Tháng 6/2011, dự Lễ Tốt nghiệp Cử nhân ngành Sinh Hóa của Quang tại Trường Đại học UC Davis, có lúc Bé An cảm thấy mệt phải thở oxygene. Tham dự party mừng ngày ra trường của Quang tổ chức tại Elk Grove Park, cũng là ngày Father Day. Lúc này Bé An sụt cân, người gầy ốm, tuy vẫn ăn được và vui vẻ.

– Ngày 4/7/2011, Bé An cùng gia đình đi xem bắn pháo hoa tại Elk Grove Park. Thời gian này Bé An thường phải thở oxygene. Lúc này Bé An thích niệm Phật (trước đây thường niệm Quán Thế Âm Bồ Tát), hằng ngày thường cùng cô Huệ và mẹ niệm A Di Đà Phật.

– Ngày 6/7/2011, Bé An đi chuyền IVIG như thường lệ hằng tháng, nhưng nhìn bé rất mệt, phải thở oxygene tại nơi chuyền. Về nhà vẫn ăn uống như thường và khi khỏe lại đan len.

– Sáng sớm ngày 11/7/2011, Bé An nằm giữa ba và mẹ, ba hỏi con có ước muốn gì sâu sắc nhất? Bé An suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Muốn được đi trên đôi chân của mình”!

Buổi sáng ăn uống bình thường. Ba phải ra Hội Quán HTBQTA khởi công xây dựng nơi tôn trí tượng Bồ Tát Quán Thế Âm. Rồi hai mẹ con nằm trên sopha, Bé An ôm mẹ và nói những câu rất dễ thương và chững chạc: “Con cám ơn Mẹ đã săn sóc con”; “Con không muốn thấy Mẹ khóc”; “Mẹ phải ăn uống cho có sức khỏe để săn sóc con và thương bé Hiền nhiều hơn nữa”. Mẹ nói “Mẹ cảm ơn con vì con đã làm con của mẹ. Con phải ăn nhiều hơn và khi khỏe con lại đan len tiếp cho xong cái khăn này cho buổi buffet sắp tới.” Con nói: “Không kịp nữa rồi mẹ ơi”. Phải chăng Bé An đã biết mình sắp ra đi nên nói những lời đó chăng?

Chiều lại Bé An mệt không thở được, huyết áp lên cao, mẹ nói gọi ba về, Bé An nói không cần phải gọi. Sau đó nằm ngủ, đến tối gọi dậy ăn cháo và uống sữa. Bé An khó thở, ba đưa vào bệnh viện Methodist gần nhà.

– Ngày 12/7/2011, lúc 3 giờ sáng, mẹ và Hiền vào phòng cấp cứu bệnh viện, thấy Bé An mê man. Bác sĩ nói không hy vọng và chuyển sang phòng ICU. Bác sĩ tại đây cũng nói không còn hy vọng. Các bác đến bên giường niệm Phật.

Huyết áp tụt dần. Sau những lời chia tay và khuyến tấn niệm Phật của ba mẹ, hai em, và các bác, Bé An đã ra đi trong tiếng niệm Phật của Ni sư Khuê Liên, Ni sư Minh Huệ, Sư Cô Phó tại chùa Phổ Minh, các đạo hữu, và trong vòng tay yêu thương của gia đình vào giờ Ngọ, lúc 12 giờ 57 phút trưa nhằm ngày 12 tháng 6 năm Tân Mão (12/7/2011). Hưởng dương trần thế 26 tuổi dương lịch, 27 tuổi âm lịch.

Lúc còn sinh tiền, Bé An sống an nhiên, không hề than vãn về sự thua thiệt của mình. Luôn vui vẻ, luôn thương yêu ba mẹ và hai em. Sống vị tha, thường lưu tâm đến người khác. An Như có sự chú tâm vào việc đang làm rất sâu, không bị lôi kéo vì những tác động chung quanh. Đặc biệt là chánh tín vào Tam Bảo thật vững chãi. Với những đức tính tốt đẹp như thế, Bé An chắc chắn sẽ đi về nơi an lành.

Bé An – Trần Thị An Như, Pháp danh Quảng Diệu Minh, còn mãi trong tâm thức ba mẹ, hai em, bà con nội ngoại, quý Thầy Cô, đạo hữu, Hội Từ Bi Quán Thế Âm, bạn bè, và những người có duyên gặp cháu.

Ngô Thị Hạnh, Pháp danh Quảng Minh